Ông ếch




Có một câu chuyện kể về một ông ếch sống trong một cái ao nhỏ. Mỗi buổi sáng, ông ếch sẽ ngồi bên bờ ao và than thở, "Ước gì mình được sống trong một cái ao lớn hơn".
Một ngày nọ, một con cá voi đi ngang qua và nghe thấy tiếng than thở của ông ếch. Con cá voi cảm thấy thương hại cho ông ếch, nên nó nói, "Ông ếch thân mến, tôi có thể đưa ông đến một cái ao lớn hơn".
Ông ếch vui mừng khôn xiết và nhảy lên lưng cá voi. Con cá voi bơi đi và đưa ông ếch đến một cái ao rộng lớn hơn rất nhiều so với ao trước đây của ông.
Ông ếch nhảy xuống ao và bắt đầu khám phá. Ông rất vui khi thấy rằng ao này có nhiều loại thực vật, động vật và thậm chí cả một thác nước nhỏ. Ông ếch đã rất thích sống trong cái ao lớn hơn.
Nhưng khi mặt trời lặn, ông ếch bắt đầu cảm thấy cô đơn và nhớ ao cũ của mình. Ông nhận ra rằng mặc dù ao này lớn hơn, nhưng lại không thoải mái như ao cũ. Ông nhớ những tiếng kêu của ếch nhái khác và sự ấm cúng của một cái ao nhỏ.
Ông ếch bơi trở lại bờ và nhìn lên bầu trời. Ông thấy ngôi sao quen thuộc mà ông luôn nhìn thấy vào mỗi buổi tối ở ao cũ. Ông cảm thấy một nỗi nhớ nhà trào dâng.
Ông ếch bơi qua bơi lại trong ao, suy nghĩ về những điều mình đã bỏ lỡ. Ông nhận ra rằng hạnh phúc không phải ở nơi lớn nhất hay đẹp nhất, mà ở nơi khiến người ta cảm thấy thoải mái nhất.
Ông ếch bơi trở về ao cũ của mình và vui mừng khi thấy rằng mọi thứ vẫn như xưa. Những chú ếch nhái khác chào đón ông trở lại và ông cảm thấy thật hạnh phúc khi được ở nhà.
Ông ếch đã học được một bài học quan trọng ngày hôm đó. Ông nhận ra rằng hạnh phúc không phải là về kích thước hay sự sang trọng, mà là về cảm giác thoải mái và được ở bên những người mình yêu thương.