Độc Đạo Tập 21




Mẹ ơi, con sợ!
Đó là tiếng kêu thất thanh của một cô bé khi chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng: Mẹ cô vừa bị giết, ngay trước mắt cô. Kẻ sát nhân là một người đàn ông lạ mặt, hắn giết người tàn nhẫn rồi nhanh chóng biến mất.
Sự việc xảy ra vào một buổi tối ở một con hẻm nhỏ. Cô bé hoảng sợ chạy khắp nơi, vừa chạy vừa khóc. Cô không biết phải làm gì, phải đi đâu.
Lang thang ngoài đường đến tận đêm khuya, cuối cùng cô bé cũng về đến nhà. Nhà cô ở một khu ổ chuột, xung quanh toàn những người nghèo khổ. Cô bé sống cùng với bố mẹ và một đứa em gái.
Khi thấy con gái về một mình, mẹ cô vội vàng chạy ra đón. Cô bé ôm chầm lấy mẹ, khóc nức nở kể lại toàn bộ sự việc. Mẹ cô nghe xong thì vô cùng hoảng sợ, bà ôm chặt con gái vào lòng, nước mắt cũng tuôn trào.
Bố cô bé cũng chạy ra, ông nghe vợ con kể lại câu chuyện thì tức giận vô cùng. Ông vớ lấy một con dao, định chạy ra ngoài tìm kẻ sát nhân. Nhưng mẹ cô bé đã ngăn ông lại. Bà bảo ông rằng bây giờ mà đi ra ngoài thì nguy hiểm lắm, kẻ sát nhân có thể quay lại.
Bố cô bé đành phải nghe theo lời vợ. Gia đình cô bé họp nhau lại, bàn bạc về chuyện phải làm tiếp theo.
Họ quyết định sẽ đi báo cảnh sát. Họ hy vọng rằng cảnh sát sẽ tìm ra kẻ sát nhân và trừng trị hắn.
Sáng hôm sau, gia đình cô bé đến đồn cảnh sát để trình báo. Cảnh sát ghi nhận lời khai của họ, sau đó vào cuộc điều tra.
Cảnh sát đã làm việc rất tích cực, nhưng vẫn không tìm ra được kẻ sát nhân. Vụ án cũng dần rơi vào bế tắc.
Gia đình cô bé rất đau buồn và tuyệt vọng. Họ không biết phải làm gì nữa. Họ chỉ còn biết cầu mong rằng kẻ sát nhân sẽ sớm bị bắt và trừng trị.
Thời gian trôi qua, vết thương lòng của gia đình cô bé vẫn chưa lành. Họ vẫn sống trong nỗi đau mất mát và sự sợ hãi.
Họ vẫn hy vọng rằng một ngày nào đó, kẻ sát nhân sẽ bị bắt. Họ tin rằng công lý sẽ được thực thi, dù muộn màng.
Mẹ ơi, con sợ!
Tiếng kêu của cô bé vẫn văng vẳng trong tâm trí của gia đình cô. Họ sẽ không bao giờ quên được ngày kinh hoàng đó, ngày mà họ mất đi người thân yêu nhất.