Cây sao đen




Tôi lớn lên ở một thị trấn nhỏ, nơi mọi người đều biết nhau. Và như trong bất kỳ thị trấn nhỏ nào khác, chúng tôi có những câu chuyện ma quái của riêng mình. Một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất là về "Cây sao đen".
Cây sao đen là một cây sồi khổng lồ đứng ở rìa thị trấn. Người ta nói rằng nó có ma ám bởi linh hồn của một người đàn ông đã treo cổ mình trên cành cây. Vào những đêm tối không trăng, người ta nói rằng bạn có thể nghe thấy tiếng kêu khóc của người đàn ông vọng lại từ trong cây.
Câu chuyện về Cây sao đen luôn khiến tôi ớn lạnh. Tôi nhớ mình đã tránh đi gần cây vào ban đêm, thậm chí còn tránh đi cả vào ban ngày khi không có ai xung quanh.
Nhưng rồi một ngày nọ, tôi quyết định đối mặt với nỗi sợ hãi của mình. Tôi rủ một vài người bạn cùng đi đến Cây sao đen vào một buổi tối. Chúng tôi mang theo đèn pin và một ít đồ ăn nhẹ, và chúng tôi khởi hành.
Khi chúng tôi đến nơi, trời đã tối đen như mực. Chỉ có ánh trăng mờ chiếu sáng con đường chúng tôi đi. Chúng tôi có thể nhìn thấy Cây sao đen ở phía trước, đứng sừng sững như một người khổng lồ trong màn đêm.
Chúng tôi đi đến gốc cây và ngồi xuống. Chúng tôi im lặng trong một lúc, lắng nghe những âm thanh của đêm. Đột nhiên, chúng tôi nghe thấy một tiếng kêu khóc.
Chúng tôi đều giật mình. Chúng tôi nhìn nhau, sợ hãi hiện rõ trong mắt. Tiếng kêu khóc lại vang lên, lần này lớn hơn.
Chúng tôi đứng dậy và chạy về phía xe của mình. Chúng tôi không dừng lại cho đến khi chúng tôi về đến nhà.
Tôi không bao giờ quay trở lại Cây sao đen nữa. Nhưng tôi không bao giờ quên đêm đó. Đó là một đêm sợ hãi nhưng cũng là đêm tôi đối mặt với nỗi sợ hãi của mình.
Tôi đã học được rằng nỗi sợ hãi chỉ là một ảo ảnh. Nó không có thật, trừ khi chúng ta để nó làm như vậy. Và khi chúng ta đối mặt với nỗi sợ hãi của mình, chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.