Trong một thế giới rộng lớn, nơi có đủ các loại công việc, từ việc đòi hỏi cao về thể chất như công nhân xây dựng đến những công việc đòi hỏi trí tuệ như lập trình viên, có một loại "nghề nghiệp" đặc biệt không yêu cầu bất kỳ nỗ lực nào: sự lười biếng.
Một sự phản đối đáng trân trọngTôi biết điều đó nghe có vẻ điên rồ, nhưng hãy nghe tôi trình bày. Sự lười biếng là một kỹ năng vô giá mà nhiều người coi thường, nhưng nó mang lại nhiều lợi ích.
"Nhưng chờ đã!", bạn có thể phản đối. "Nếu mọi người đều lười biếng, thì ai sẽ làm công việc?"
Ai sẽ làm công việc?Đó là một câu hỏi hợp lý. Nhưng sự thật là, chúng ta đã tự động hóa đến mức hầu hết các công việc vất vả hiện nay có thể được thực hiện bởi máy móc hoặc phần mềm.
Ngoài ra, nếu chúng ta trả lương cho sự lười biếng, mọi người sẽ có nhiều thời gian rảnh hơn để theo đuổi các sở thích và hoạt động sáng tạo.
Chúng ta có thể làm gì?Tôi đề xuất chúng ta thiết lập một mức lương cứng cho sự lười biếng. Mức lương này sẽ đủ để mọi người trang trải các nhu cầu cơ bản của họ, nhưng không quá cao đến mức khuyến khích họ không làm việc gì cả.
Bằng cách này, mọi người sẽ có động lực để làm việc nếu họ muốn sống một cuộc sống sung túc, nhưng họ cũng sẽ có tùy chọn nghỉ ngơi và tận hưởng cuộc sống nếu họ muốn.
Lời kêu gọi hành độngTôi kêu gọi tất cả các bạn hãy ủng hộ phong trào lương cứng cho sự lười biếng. Đã đến lúc chúng ta công nhận giá trị của việc không làm gì và thưởng cho những người đã cố gắng hết sức để trở nên lười biếng.
"Bởi vì đôi khi, cách tốt nhất để làm việc thực sự hiệu quả là không làm gì cả."