Chưa Tới Nửa Năm Mà Em Tôi Bỗng Chết Đột Ngột




Tôi từng nghĩ rằng bệnh tật luôn dành cho người khác, rằng cái chết chỉ là một khái niệm trừu tượng nào đó chế giễu lẩn quẩn trong tâm trí mình, rằng tôi và gia đình sẽ mãi vui vẻ bên nhau như thế này. Nhưng cuộc đời là một thước phim dài, ta không phải là đạo diễn nên chẳng thể biết trước màn hình sắp chiếu những gì. Chưa tới nửa năm ngắn ngủi mà em gái tôi đã bỏ lại cả tuổi thanh xuân, cả những ước mơ và cả gia đình tôi... trong một đêm.

Ký ức về một cô bé đáng yêu

Em tôi tên là Phương, năm nay mới chỉ 20 tuổi, cái tuổi tươi đẹp nhất của cuộc đời. Em sở hữu nụ cười tươi như hoa, tính tình hiền lành, vui vẻ. Em là nguồn động lực, là niềm an ủi của cả gia đình. Tôi nhớ nhất là mỗi tối, sau khi học xong, em thường cùng tôi nấu ăn, em vừa cắt rau vừa hát nghêu ngao một bài hát nào đó, cảnh tượng lúc ấy thật bình yên và ấm áp.

Phương rất yêu ca hát, em có một giọng hát ngọt ngào, trong trẻo. Em thường đăng tải những bài hát cover của mình lên mạng xã hội và nhận được rất nhiều lời khen ngợi. Giấc mơ của em là trở thành một ca sĩ chuyên nghiệp, được đứng trên sân khấu lớn và hát cho mọi người nghe. Gia đình tôi luôn ủng hộ ước mơ của em, chúng tôi tin rằng với tài năng và đam mê của mình, em sẽ sớm gặt hái được thành công.

Những ngày tháng bất hạnh

Vậy mà, số phận thật trớ trêu. Cuối năm ngoái, em bất ngờ bị cảm lạnh, tưởng chỉ là một cơn cảm thông thường nhưng em lại không ngờ rằng đó chính là khởi đầu của một cơn ác mộng. Em sốt cao liên tục, cơ thể đau nhức, mệt mỏi. Gia đình tôi đưa em đến bệnh viện và em được chẩn đoán mắc một loại cúm rất nặng. Sau một tuần điều trị, tình trạng của em không những không cải thiện mà còn trở nên tồi tệ hơn.

Các bác sĩ thông báo rằng em bị biến chứng từ cúm, dẫn đến suy đa tạng. Em phải thở máy và lọc máu liên tục. Chúng tôi đã chạy vạy khắp nơi, tìm kiếm mọi cách để cứu em nhưng mọi nỗ lực đều vô hiệu. Đêm hôm đó, em ra đi trong vòng tay của chúng tôi, để lại cả một gia đình chìm trong đau thương.

Sự ra đi đột ngột của em là một cú sốc lớn đối với gia đình tôi. Chúng tôi không thể tin rằng đứa con, đứa em gái bé bỏng của mình lại ra đi nhanh đến vậy. Em mới chỉ 20 tuổi, em còn cả một tương lai tươi đẹp phía trước. Tại sao số phận lại tàn nhẫn với em như vậy?

Những bài học đắt giá

Cái chết của em là một lời nhắc nhở rằng cuộc sống này mong manh hơn chúng ta tưởng. Chúng ta không biết trước ngày mai sẽ ra sao, vì vậy hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên những người thân yêu của mình. Đừng để những hiểu lầm, những xích mích nhỏ nhặt làm tổn thương nhau. Hãy đối xử với nhau bằng tình yêu và sự tử tế, bởi vì ta không biết rằng liệu ta còn cơ hội để nói lời xin lỗi vào lần sau hay không.

Đừng bao giờ trì hoãn việc theo đuổi ước mơ của mình. Nếu bạn có một đam mê, hãy cứ mạnh dạn theo đuổi nó. Đừng sợ hãi thất bại, vì ngay cả khi bạn không thành công, thì bạn cũng sẽ học được rất nhiều điều. Hãy sống hết mình, sống vì những người bạn yêu và vì chính bạn. Bởi vì cuộc sống này quá ngắn ngủi, đừng lãng phí thời gian vào những điều vô nghĩa.

Em gái tôi đã ra đi nhưng những ký ức về em sẽ mãi mãi sống trong trái tim của chúng tôi. Em là một cô bé tuyệt vời, một người bạn tuyệt vời và một người con tuyệt vời. Chúng tôi nhớ em rất nhiều, Phương à!

Hãy trân trọng những người thân yêu của bạn ngay khi còn có thể. Đừng để những xích mích nhỏ nhặt làm tổn thương nhau. Hãy sống hết mình và theo đuổi ước mơ của mình. Bởi vì cuộc sống này quá ngắn ngủi, đừng lãng phí thời gian vào những điều vô nghĩa.