Con lười




Các bạn biết không? Hôm trước, mình vừa được chiêm ngưỡng một con vật cực kỳ đáng yêu. Đó chính là chú lười.
Nó có bộ lông xù mềm mại màu nâu nhạt, trông như một cục bông di động. Thân hình nhỏ nhắn, nhưng lại có đôi chân dài ngoằng và móng vuốt cong vút. Mỗi khi nó di chuyển, nó trông giống hệt một chú bộ đội đặc công tí hon đang thực hiện nhiệm vụ bí mật.
Nhưng điều khiến mình ấn tượng nhất về chú lười chính là tính cách của nó. Nó thực sự là một bậc thầy của sự chậm rãi. Nó có thể treo mình trên cành cây hàng giờ liền, chẳng buồn nhúc nhích. Thậm chí, ngay cả khi mình cầm một khúc cây chọc vào chân nó, nó cũng chỉ từ từ đưa chân lên và vuốt ve nó.
Tốc độ của chú lười chậm đến mức mình không thể tin được. Nó mất hàng giờ đồng hồ để trườn từ cành này sang cành khác. Và khi nó muốn tắm, nó phải mất cả buổi sáng chỉ để bơi một vòng trong hồ nước.
Vì quá chậm chạp, nên chú lười hầu như chỉ ăn lá cây. Nó không thể đuổi bắt con mồi, nên chỉ có thể thỏa mãn cơn đói của mình bằng những chiếc lá non mềm.
Tuy chậm chạp, nhưng chú lười lại là một sinh vật rất sạch sẽ. Nó dành rất nhiều thời gian để chải lông, giữ cho bộ lông của mình luôn mềm mượt. Và dù sống trên cây, nhưng nó luôn cố gắng tránh xa các cành cây bị mục, để đảm bảo vệ sinh cho bản thân.
Mình đã dành cả buổi chiều để quan sát chú lười. Nó thật sự là một sinh vật kỳ thú. Nó dạy mình rằng, đôi khi sự chậm rãi cũng có thể mang lại những điều thú vị và bất ngờ. Cuộc sống không phải lúc nào cũng cần phải vội vã, mà hãy dành thời gian để tận hưởng những khoảnh khắc bình yên, chậm rãi như chú lười vậy.