Đã từng có một thời, khi những người đàn ông làm nghề cu li được coi là những người đàn ông mạnh mẽ nhất, kiên cường nhất. Họ có thể làm việc trong nhiều giờ liền dưới cái nắng gay gắt hay những cơn mưa như trút nước, bất kể đó là ai. Nhưng không ai biết rằng đằng sau lớp vỏ bọc mạnh mẽ đó, họ cũng là những con người với những nỗi đau và sự mong manh của riêng mình.
Câu chuyện của "Cu li không bao giờ khóc" là câu chuyện về một người đàn ông như vậy. Anh tên là Nam, đã làm nghề cu li được hơn 20 năm. Trong suốt thời gian đó, anh đã chứng kiến nhiều thăng trầm của cuộc sống, nhưng chưa bao giờ rơi một giọt nước mắt.
Nhưng rồi, một biến cố lớn xảy ra. Vợ anh qua đời sau một cơn bạo bệnh, để lại cho anh hai đứa con thơ. Nam suy sụp, nhưng anh vẫn phải gượng dậy để chu cấp cho các con. Anh làm việc cật lực hơn, nhưng nỗi đau mất vợ vẫn luôn đeo bám anh.
Một ngày nọ, Nam tình cờ gặp lại người bạn cũ của mình, cũng là một người đàn ông từng làm nghề cu li. Người bạn này của anh đã kể cho anh nghe về một cô gái tên là Thảo. Thảo là một cô gái trẻ, xinh đẹp nhưng số phận lại không may mắn. Cô bị cha mẹ bỏ rơi từ nhỏ, phải sống lang thang ngoài đường.
Nam thấy thương cho Thảo, anh đưa cô về nhà mình nuôi dưỡng. Anh coi cô như con gái của mình, hết mực yêu thương và chăm sóc. Thảo cũng rất biết ơn Nam, cô luôn cố gắng giúp đỡ anh trong công việc và chăm sóc các con của anh.
Dần dần, Nam bắt đầu cảm thấy ấm áp trở lại. Anh nhận ra rằng, cuộc sống của anh vẫn còn ý nghĩa, dù mất mát đã khiến anh đau đớn như thế nào. Anh cũng nhận ra rằng, những người đàn ông cu li như anh, cũng chỉ là những con người bình thường với những cảm xúc và nỗi buồn của riêng mình.
Và rồi, vào một ngày mưa như trút nước, Nam đã khóc. Anh khóc vì mất vợ, khóc vì quá khứ đau khổ và khóc vì niềm hạnh phúc hiện tại. Đó là những giọt nước mắt của một người đàn ông mạnh mẽ, đã trải qua nhiều đau thương nhưng vẫn luôn giữ vững niềm tin vào cuộc sống.