Gió ơi, sao mà thổi mạnh thế? Sao chẳng nhẹ nhàng như làn gió mùa xuân? Gió cứ rít từng cơn như muốn thổi bay mọi thứ xung quanh.
Hàng cây hai bên đường nghiêng ngả theo từng cơn gió. Lá cây xoáy tròn trong không trung rồi rơi xuống đất. Mái hiên nhà rung lên bần bật. Cánh cửa sổ va vào nhau tạo nên tiếng kêu cót két.
Mọi người trên đường phải che ô, mũ để tránh gió thổi bay. Những người đi xe đạp phải dắt bộ vì gió quá mạnh không thể điều khiển được. Các phương tiện giao thông khác cũng phải di chuyển chậm lại.
Gió ơi, làm ơn ngừng thổi đi. Sao mà dữ dội quá vậy? Sao chẳng nhẹ nhàng như làn gió mùa xuân? Gió cứ thổi thế này thì mọi thứ sẽ bị thổi bay mất thôi.
Nhưng gió vẫn cứ thổi, chẳng có dấu hiệu gì là sẽ ngừng lại. Gió cứ rít từng cơn như muốn thổi bay mọi thứ xung quanh. Gió ơi, làm ơn dừng lại đi. Tôi sợ lắm.
Nhưng gió vẫn cứ thổi, chẳng có dấu hiệu gì là sẽ ngừng lại. Gió cứ thổi từng cơn, mạnh hơn, mạnh hơn nữa. Làm ơn dừng lại đi gió ơi. Làm ơn dừng lại đi.