Hồ Đại Dũng




Tôi vẫn nhớ mãi ngày tôi gặp Hồ Đại Dũng. Tôi đang đứng ở góc đường, chẳng biết phải làm gì tiếp theo, thì anh ấy đến và giới thiệu mình. Anh ấy nói rằng anh ấy là một nhiếp ảnh gia, và anh ấy muốn chụp ảnh tôi.
Tôi ngần ngại lúc đầu, nhưng anh ấy có một cách nói chuyện dễ chịu, khiến tôi cảm thấy thoải mái. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn chụp những bức ảnh thể hiện sự "trái ngược" của thành phố này - vẻ đẹp và nỗi đau khổ, hy vọng và tuyệt vọng.
Tôi đồng ý để anh ấy chụp. Chúng tôi đi lang thang khắp thành phố, anh ấy chụp ảnh tôi ở mọi góc độ có thể tưởng tượng được. Anh ấy chụp ảnh tôi ở những nơi đông đúc, ở những góc phố vắng vẻ, ở những tòa nhà chọc trời và ở những khu ổ chuột.
Sau đó, tôi không bao giờ gặp lại anh ấy nữa. Nhưng những bức ảnh của anh ấy kể một câu chuyện về thành phố này mà tôi chưa bao giờ thấy trước đây. Anh ấy cho tôi thấy vẻ đẹp và nỗi đau khổ, hy vọng và tuyệt vọng, tất cả cùng tồn tại trong cùng một nơi.
Tôi không biết Hồ Đại Dũng còn ở đâu, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên anh ấy. Anh ấy đã cho tôi một cách nhìn mới về thành phố mà tôi gọi là nhà, và anh ấy đã nhắc nhở tôi rằng luôn có hai mặt trong mọi câu chuyện.
Thật không may, Hồ Đại Dũng đã qua đời vào năm 2017, nhưng di sản của ông vẫn còn mãi. Những bức ảnh của ông được trưng bày tại các bảo tàng và phòng trưng bày trên khắp thế giới, và chúng tiếp tục truyền cảm hứng cho mọi người cho đến ngày nay.