Khủng bố ở Moscow




Vào một buổi sáng lạnh lẽo như dao cạo ở Moscow, tôi đang đi tản bộ trong công viên thì nhìn thấy một nhóm người tụ tập quanh một băng ghế. Tôi đến gần và thấy một người phụ nữ nằm trên mặt đất, bất động. Một người đàn ông đang quỳ bên cạnh cô ấy, cố gắng đánh thức cô ấy dậy. Tôi hỏi chuyện gì đã xảy ra, và một người đàn ông trong nhóm trả lời rằng có vẻ như cô ấy đã bị tấn công.

Tôi định chạy đi tìm sự giúp đỡ, nhưng người đàn ông chặn tôi lại. Anh ta nói rằng đã gọi xe cấp cứu rồi và chúng tôi cứ ở lại với cô ấy. Tôi nhìn người phụ nữ một lúc. Cô ấy trông rất trẻ và vô hại. Tôi không thể tưởng tượng nổi tại sao ai đó lại có thể làm điều gì đó khủng khiếp như thế này với cô ấy.

Khi xe cấp cứu đến, tôi giúp đưa người phụ nữ lên xe. Cô ấy được đưa đi bệnh viện, và tôi không bao giờ biết được chuyện gì đã xảy ra với cô ấy kể từ đó. Nhưng tôi sẽ không bao giờ quên vẻ mặt của cô ấy.

Không có cách nào để hiểu được hành động khủng bố. Đó là một hành động vô nghĩa tàn bạo khiến cuộc sống của vô số người bị phá hủy. Nếu chúng ta muốn ngăn chặn những bi kịch như thế này xảy ra trong tương lai, chúng ta phải hiểu nguyên nhân gây ra chúng.

  • Một số chuyên gia tin rằng khủng bố là kết quả của nghèo đói và bất công.
  • Những người khác tin rằng đó là vấn đề về tôn giáo hoặc chính trị.
  • Và còn những người khác lại tin rằng đó là kết quả của bệnh tâm thần.

Chắc hẳn có nhiều yếu tố góp phần vào khủng bố. Nhưng một điều mà chúng ta biết chắc chắn là nó không phải là câu trả lời cho bất kỳ vấn đề nào. Khủng bố chỉ dẫn đến nhiều bạo lực và đau khổ hơn.

Nếu chúng ta muốn tạo ra một thế giới hòa bình hơn, chúng ta phải giải quyết những nguyên nhân gốc rễ của khủng bố. Chúng ta phải làm việc để xóa đói giảm nghèo, tăng cường dân chủ và bảo vệ nhân quyền.

Đây là những thách thức lớn, nhưng chúng không phải là không thể vượt qua. Nếu chúng ta làm việc cùng nhau, chúng ta có thể tạo ra một thế giới nơi không ai phải sống trong sợ hãi.

Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với người phụ nữ mà tôi thấy ở công viên hôm đó. Nhưng tôi hy vọng rằng cô ấy đã ổn và cô ấy đang xây dựng lại cuộc sống của mình.

Tôi sẽ không quên khuôn mặt của cô ấy. Và tôi sẽ không bao giờ ngừng chiến đấu chống lại khủng bố.