N666




Sáng sớm mở mắt, tôi thấy mình đang nằm giữa một căn phòng xa lạ. Trí nhớ của tôi thì vẫn còn vẹn nguyên, nhưng một cảm giác bất an cứ len lỏi trong lòng tôi. Nhìn quanh phòng, tôi thấy cửa sổ bị đóng chặt, không có một chút ánh sáng nào lọt vào. Trên tường thì treo đầy những bức ảnh kỳ lạ, trông giống như một nhóm người nào đó đang thực hiện một nghi lễ bí ẩn.

Tôi cố gắng đứng dậy nhưng cơ thể lại đau nhức như bị hành hạ cả đêm. Tôi bước từng bước nặng nề đến cửa sổ và cố gắng mở nó ra. Nhưng mọi nỗ lực của tôi đều vô ích. Cửa sổ đã bị đóng chặt như thể có một lực vô hình nào đó đang giữ nó lại.

Tôi bắt đầu hoảng loạn. Tôi hét lên và đập mạnh vào cửa sổ nhưng không ai trả lời. Tôi cảm thấy như mình đang bị giam cầm trong chính căn phòng của mình. Bỗng một bóng người xuất hiện trước cửa sổ. Nó cao lớn và đen tối, không có bất kỳ đặc điểm nào trên khuôn mặt.

Tôi sợ hãi đến run rẩy. Tôi không biết đó là ai hoặc muốn gì. Tôi cố gắng lùi lại nhưng bóng người đó vẫn không ngừng tiến lại gần. Tôi nhắm nghiền mắt và chuẩn bị cho điều tệ nhất. Nhưng rồi, tiếng nói của nó vang lên, lạnh lẽo và không cảm xúc:

"N666".

Tôi mở mắt và nhìn vào bóng người. Nó vẫn đứng đó, im lặng và bất động. Tôi không biết N666 là gì nhưng tôi có một linh cảm rằng nó không phải điều gì tốt đẹp.

Những ngày sau đó, bóng người đó tiếp tục xuất hiện trước cửa sổ của tôi vào mỗi sáng. Nó không nói gì cả, chỉ đứng nhìn tôi bằng đôi mắt vô hồn. Tôi trở nên tuyệt vọng và sợ hãi. Tôi không biết mình đã làm gì để xứng đáng với số phận này. Tôi chỉ muốn được thoát khỏi nơi này.

Một đêm, tôi nằm mơ thấy mình đang ở một khu rừng tối tăm. Tôi đang bị một con quái vật khổng lồ truy đuổi. Tôi chạy hết sức có thể nhưng con quái vật vẫn đuổi theo tôi. Tôi biết mình sẽ không bao giờ trốn thoát được.

Khi tôi thức dậy, tôi thấy bóng người đứng ngay trước mặt mình. Nó nhìn tôi chằm chằm, đôi mắt đỏ rực. Tôi hét lên và cố gắng lùi lại nhưng không kịp nữa. Bóng người đó đặt tay lên trán tôi và tôi cảm thấy một cơn đau dữ dội.

Tôi ngất đi và khi tỉnh dậy, tôi không còn ở căn phòng đó nữa. Tôi đang đứng giữa một cánh đồng rộng lớn, xung quanh là những ngọn núi cao ngất. Tôi không biết mình đã đến đây như thế nào nhưng tôi cảm thấy bình yên hơn bao giờ hết.

Tôi đi bộ về phía trước, không biết mình đang đi đâu. Nhưng tôi biết rằng tôi đã thoát khỏi N666. Tôi sẽ không bao giờ quên những gì đã xảy ra nhưng tôi sẽ không để nó ám ảnh tôi nữa.

Tôi tiếp tục đi về phía trước, hướng về phía chân trời. Tôi biết rằng tôi sẽ không bao giờ quên N666 nhưng tôi cũng biết rằng tôi sẽ không bao giờ để nó chế ngự mình nữa. Tôi là một người mạnh mẽ và tôi sẽ vượt qua điều này.