Ngày 2 tháng 9 năm 1969, một ngày buồn thương cho toàn dân tộc Việt Nam, ngày mà chúng ta mãi mãi mất đi vị cha già kính yêu, Chủ tịch Hồ Chí Minh. Ngày đó, cả đất trời dường như u ám và tiếc thương người anh hùng của dân tộc.
Tôi không thể quên được cái cảm giác đau đớn và mất mát khi nghe tin Bác mất. Đó không chỉ là nỗi buồn riêng của tôi mà còn là nỗi đau của toàn thể đồng bào Việt Nam. Cả nước như chìm trong tang thương, người người mặc đồ đen, mắt đỏ hoe thương tiếc. Đường phố vắng lặng, chỉ còn tiếng khóc nức nở của những người già, những người mẹ, những đứa trẻ.
Bác Hồ mất rồi! Tin dữ ấy lan truyền khắp nơi, nhanh như gió cuốn. Người dân từ thành thị đến nông thôn đều bàng hoàng, đau đớn. Người già tựa cửa khóc thương, mẹ ôm con vào lòng dỗ dành, trẻ thơ ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đất nước như chìm trong đêm đen u tối, mất đi ánh sáng soi đường.
Khi linh cữu Bác được đưa về Hà Nội, hàng triệu người dân đã ra đường để tiễn đưa người cha kính yêu lần cuối. Từ khắp các ngả đường, họ đổ về thủ đô, mắt đẫm lệ, lòng buồn đau khôn xiết. Những đứa trẻ vẫy tay chào tạm biệt, những người lính đứng nghiêm trang trong đội hình chỉnh tề, những người thương binh ngồi xe lăn cũng gắng sức đến tiễn Bác.
Những ngày tháng ấy, cả nước như chìm trong biển nước mắt. Bác Hồ mất đi, để lại trong lòng chúng ta một khoảng trống mênh mông, không gì có thể lấp đầy. Lời Bác dạy, hình ảnh Bác vẫn còn in sâu trong trái tim mỗi người dân Việt Nam. Chúng ta mãi tưởng nhớ và biết ơn vị lãnh tụ kính yêu đã dành cả cuộc đời mình cho độc lập, tự do của dân tộc.
Ngày 2 tháng 9 mãi là ngày đau thương, nhưng cũng là ngày nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm xây dựng đất nước theo di nguyện của Bác. Chúng ta phải noi gương Bác, phấn đấu hết mình để đất nước ngày càng giàu mạnh, để xứng đáng với sự hy sinh của Bác và biết bao người anh hùng khác đã ngã xuống vì đất nước.
Bác Hồ mất rồi, nhưng tình yêu thương, tấm gương đạo đức của Bác mãi mãi sống trong lòng chúng ta. Người dân Việt Nam sẽ mãi khắc ghi công ơn của Bác, người cha già kính yêu của dân tộc.
"Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu nhi chúng tôi..."