Ngô Bang Quốc là một chính trị gia Trung Quốc từng giữ chức Chủ tịch Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc từ năm 2003 đến năm 2013. Ông là nhân vật quyền lực thứ hai trong hệ thống chính trị của Trung Quốc sau Tổng bí thư Tập Cận Bình.
Ngô Bang Quốc được sinh ra tại huyện Phì Đông, tỉnh An Huy vào năm 1941. Ông theo học ngành Kỹ thuật Điện tại Đại học Thanh Hoa từ năm 1960 đến 1967. Sau khi tốt nghiệp, ông bắt đầu sự nghiệp tại Nhà máy Động cơ Điện Thượng Hải và sau đó làm việc tại các vị trí lãnh đạo khác nhau trong thành phố Thượng Hải.
Năm 1992, Ngô Bang Quốc được bổ nhiệm làm Ủy viên thường trực của Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc. Ông giữ chức này cho đến năm 2012. Trong thời gian này, ông đã phụ trách các lĩnh vực kinh tế, xã hội và đối ngoại.
Năm 2003, Ngô Bang Quốc được bầu làm Chủ tịch Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc. Là người đứng đầu cơ quan lập pháp của Trung Quốc, ông chịu trách nhiệm giám sát việc thực hiện luật pháp và các chính sách của quốc gia.
Nhiệm kỳ của Ngô Bang Quốc được đánh dấu bằng sự tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ và sự cải thiện đáng kể chất lượng cuộc sống của người dân Trung Quốc. Tuy nhiên, ông cũng bị chỉ trích vì xử lý các vấn đề về nhân quyền và dân chủ.
Ngô Bang Quốc nghỉ hưu vào năm 2013 và được thay thế bởi Trương Đức Giang. Kể từ đó, ông sống một cuộc sống kín tiếng và thỉnh thoảng xuất hiện tại các sự kiện công khai.