Người bán hàng rong và vẻ đẹp bên trong




Lướt qua những con phố đông đúc hay dừng chân ở góc phố quen, đôi khi tôi không khỏi tò mò về những người bán hàng rong thầm lặng. Mỗi người đều mang một câu chuyện riêng, một "vẻ đẹp" ẩn bên trong mà nhiều khi chúng ta vô tình bỏ qua.

Những ngày mưa dầm, tôi thường ghé đến quán chè nhỏ dưới gốc đa đầu phố. Bác bán hàng là một cụ ông mái tóc bạc trắng, nụ cười hiền như Bụt. Bác chỉ bán những món chè bình dân thôi, nào là chè đỗ đen, chè trôi nước, chè bà ba... nhưng mỗi bát chè của bác đều chứa đựng cả tấm lòng hiền hậu. Mỗi lần đến mua chè, tôi đều cảm nhận được sự ấm áp trong ánh mắt và câu chuyện rôm rả của bác. Trong từng lời kể, tôi như được hiểu thêm về những tháng ngày vất vả của bác, hiểu về tuổi thơ nghèo khó nhưng đầy nghị lực.

Một lần, tôi hỏi bác: "Tại sao bác bán chè ở đây lâu vậy?".

Bác cười nhẹ, kể rằng hồi trẻ bác đi bộ đội, chứng kiến nhiều người dân chịu cảnh đói kém. Sau chiến tranh, bác về quê, thấy người dân còn khó khăn nên nảy ra ý tưởng bán chè kiếm tiền giúp đỡ họ. Từ đó, bác đi khắp các ngõ ngách, gánh trên vai nồi chè nóng hổi để chia sẻ hương vị ngọt ngào cho những mảnh đời gian khó.


Nghe câu chuyện của bác, tôi hiểu rằng "vẻ đẹp" của cụ ông không chỉ nằm ở nụ cười hiền hậu mà còn ẩn chứa trong trái tim đầy yêu thương. Đối với bác, bán chè không chỉ là kiếm sống mà còn là cách để bác tiếp tục giúp đỡ mọi người.

Ở một góc phố khác, tôi thường mua xôi của một cô gái trẻ. Cô có đôi mắt sáng ngời, luôn nở nụ cười tươi rói. Khác với bác bán chè, cô gái có hoàn cảnh khá giả. Cô tốt nghiệp đại học, có công việc ổn định nhưng rồi cô quyết định bỏ tất cả để ra phố bán xôi.


Thắc mắc trước sự lựa chọn của cô, tôi hỏi: "Tại sao cô lại từ bỏ công việc lương cao để bán xôi?".

Cô gái cười nói rằng cô muốn tự do, muốn sống một cuộc sống có ý nghĩa. Cô yêu thích việc nấu nướng và muốn chia sẻ những món ăn ngon của mình với mọi người. Trong mỗi hộp xôi mà cô bán, cô đều gửi gắm ước mơ về một thế giới mà mọi người được hạnh phúc, no đủ.


Tôi nhận ra rằng "vẻ đẹp" của cô gái không chỉ nằm ở đôi mắt sáng ngời mà còn ẩn chứa trong tâm hồn đầy nhiệt huyết. Cô bán xôi không chỉ để kiếm sống mà còn là để theo đuổi đam mê và đóng góp cho xã hội.

Người bán hàng rong không phải lúc nào cũng nghèo khó hay bất hạnh. Họ có thể là những người có hoàn cảnh khác nhau, có những câu chuyện riêng của mình. Điều đáng quý ở những con người ấy là họ không chỉ mưu sinh, mà còn sống với tấm lòng nhân hậu, với những ước mơ và hoài bão cao đẹp.

Lần sau khi bạn gặp những người bán hàng rong trên phố, hãy dành cho họ một nụ cười, một lời hỏi thăm. Có thể bạn sẽ không hiểu hết câu chuyện của họ, nhưng bạn sẽ cảm nhận được "vẻ đẹp" ẩn chứa bên trong mỗi con người ấy.

  • Vì họ là những người đã dành cả cuộc đời mình để làm việc chăm chỉ.
  • Vì họ là những người luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác.
  • Vì họ là những người luôn mỉm cười và lạc quan.

Họ là những người bán hàng rong, nhưng họ là những con người phi thường.


Hãy trân trọng những người bán hàng rong, vì họ là một phần không thể thiếu của xã hội chúng ta. Họ không chỉ mang đến cho chúng ta những món ăn ngon, mà còn dạy cho chúng ta bài học về lòng nhân hậu, sự lạc quan và ý nghĩa đích thực của cuộc sống.