Sinh ra và lớn lên trên mảnh đất nghèo khó của tỉnh Quảng Trị, Nguyễn Ngọc Thắng từ nhỏ đã phải chứng kiến sự vất vả, gian nan của người dân nơi đây. Cái đói, cái nghèo đeo bám khiến cuộc sống của họ luôn ngập trong khó khăn.
Chính vì vậy, từ nhỏ, Thắng đã nung nấu trong mình ước mơ sẽ trở thành một nhà văn. Anh muốn dùng ngòi bút của mình để phản ánh hiện thực cuộc sống, giúp mọi người hiểu hơn về những số phận kém may mắn và đồng thời lan tỏa những giá trị tốt đẹp.
Con đường đến với văn chương của Thắng không hề dễ dàng. Anh phải làm đủ mọi nghề để kiếm sống, từ làm ruộng, đi rừng cho đến bốc vác thuê. Nhưng dù bận rộn đến mấy, Thắng vẫn luôn dành thời gian để đọc sách và viết truyện.
Năm 2015, sau nhiều năm nỗ lực không ngừng, Thắng đã xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên "Người thầy vùng cao". Cuốn tiểu thuyết này đã nhanh chóng nhận được sự đón nhận của đông đảo độc giả và được giới chuyên môn đánh giá cao.
Kể từ đó, Thắng đã trở thành một cái tên quen thuộc trong làng văn Việt Nam. Anh liên tiếp cho ra mắt nhiều tác phẩm xuất sắc, trong đó phải kể đến các tiểu thuyết "Con đường hoa dại", "Tiếng đàn trên đỉnh núi",...
Đặc biệt, Thắng dành rất nhiều thời gian và tâm huyết để viết về vùng cao và đồng bào dân tộc thiểu số. Anh cho rằng, vùng cao là một nơi giàu bản sắc văn hóa nhưng cũng ẩn chứa nhiều khó khăn, thiếu thốn. Chính vì vậy, anh muốn dùng ngòi bút của mình để góp phần đưa con chữ đến với vùng cao, giúp người dân nơi đây có thêm kiến thức, mở rộng tầm nhìn và cải thiện cuộc sống.
Với những đóng góp to lớn của mình, Nguyễn Ngọc Thắng đã được tặng thưởng nhiều giải thưởng văn học uy tín. Trong đó, nổi bật nhất là Giải thưởng Văn học Nguyễn Đình Thi năm 2017 và Giải thưởng Nhà nước về Văn học - Nghệ thuật năm 2021.
Tính đến thời điểm hiện tại, Nguyễn Ngọc Thắng đã xuất bản hơn 20 tác phẩm văn học khác nhau. Các tác phẩm của anh không chỉ được đông đảo độc giả yêu thích mà còn được đưa vào giảng dạy trong các trường học, góp phần bồi đắp tâm hồn cho thế hệ trẻ.
Ngoài sự nghiệp văn chương, Thắng còn tích cực tham gia các hoạt động xã hội. Anh thường xuyên đến vùng cao để giao lưu, tặng sách cho các trường học và hỗ trợ người dân cải thiện cuộc sống.
Nguyễn Ngọc Thắng là một tấm gương sáng về nghị lực và lòng nhân hậu. Anh đã vượt qua khó khăn, theo đuổi đam mê và dùng con chữ để làm đẹp cho đời. Anh xứng đáng là người con ưu tú của quê hương Quảng Trị và là niềm tự hào của nền văn học Việt Nam.
Câu nói nổi tiếng của Nguyễn Ngọc Thắng: