Nguyễn Thị Thanh




Cô Nguyễn Thị Thanh là một người phụ nữ giản dị nhưng phi thường. Cô đã dành cả cuộc đời để cống hiến cho sự nghiệp giáo dục, nuôi dạy nhiều thế hệ học sinh trở thành những công dân tốt. Đối với tôi, cô Thanh không chỉ là một giáo viên mà còn là một người mẹ thứ hai, người đã luôn bên cạnh tôi, giúp tôi vượt qua những khó khăn và vươn tới ước mơ của mình.

Tôi lớn lên trong một ngôi làng nhỏ nghèo khó, nơi mà cơ hội học tập cho trẻ em là rất hạn chế. Nhưng cô Thanh đã đến và thay đổi tất cả. Cô đã lập một lớp học nhỏ ngay trong ngôi nhà tranh của mình, nơi cô tận tụy truyền đạt kiến thức cho chúng tôi. Những bài học của cô không chỉ dừng lại ở sách vở mà còn chứa đựng cả những bài học về cuộc sống. Cô dạy chúng tôi cách đối mặt với khó khăn, cách yêu thương và giúp đỡ mọi người.

Tôi nhớ có một lần, tôi mắc lỗi trong bài kiểm tra. Cô Thanh không trách mắng tôi mà kiên nhẫn giải thích cho tôi hiểu. Cô nói rằng: "Sai lầm là điều không thể tránh khỏi, nhưng quan trọng là chúng ta phải biết học hỏi từ sai lầm của mình." Lời nói của cô đã giúp tôi lấy lại sự tự tin và nỗ lực hết mình.

Những năm tháng học với cô Thanh là những năm tháng đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Cô không chỉ là một giáo viên, mà còn là một người bạn, một người chị gái mà tôi có thể chia sẻ mọi điều. Cô luôn động viên tôi theo đuổi ước mơ của mình, dù nó có khó khăn đến đâu. Và tôi đã làm được. Tôi đã trở thành một giáo viên, giống như cô Thanh. Tôi muốn tiếp nối sự nghiệp cao cả của cô, đem kiến thức và tình yêu thương đến cho những thế hệ học sinh sau này.

Nhớ về cô, tôi thấy mình thật may mắn. May mắn vì đã được cô dìu dắt, dạy dỗ. May mắn vì được cô truyền cảm hứng để trở thành một người tốt hơn. Cô Nguyễn Thị Thanh, cô giáo của tôi, người mẹ thứ hai của tôi, người đã gieo vào lòng tôi tình yêu với nghề giáo và khát vọng cống hiến cho cuộc sống.

Xin cảm ơn cô, cô Nguyễn Thị Thanh!