*
Tôi là Phạm Anh Duy, một người bình thường như bao người khác trên thế giới này. Tôi có những ước mơ, tham vọng và sợ hãi giống như bạn. Nhưng tôi cũng có một bí mật mà tôi chưa bao giờ chia sẻ với bất kỳ ai cho đến tận bây giờ. Tôi là một nhà văn.Tôi không phải là một nhà văn nổi tiếng hay thành công. Tôi không có tác phẩm nào được xuất bản trên tạp chí uy tín hay được hàng triệu người đọc. Nhưng tôi vẫn viết. Tôi viết vì tôi phải viết. Tôi viết để trút bỏ gánh nặng trong lòng, để bày tỏ những cảm xúc không thể nói thành lời.
Tôi bắt đầu viết từ khi còn nhỏ. Lúc đầu, tôi chỉ viết nhật ký, ghi lại những suy nghĩ và cảm xúc của mình. Dần dần, tôi bắt đầu viết truyện ngắn, tiểu thuyết và thậm chí cả thơ. Tôi viết về mọi thứ, từ tình yêu đến mất mát, từ chiến tranh đến hòa bình.
Tôi không chắc mình có tài viết lách hay không. Tôi cũng không biết liệu có ai muốn đọc những gì tôi viết. Nhưng tôi vẫn tiếp tục viết. Tôi viết vì đó là thứ tôi yêu thích. Tôi viết vì đó là cách tôi kết nối với thế giới.
*
Tôi biết có rất nhiều người sợ viết. Họ sợ vì họ không nghĩ mình có tài năng. Họ sợ vì họ không nghĩ bất kỳ ai sẽ muốn đọc những gì họ viết. Nhưng tôi muốn nói với các bạn rằng đừng sợ. Hãy viết vì bạn yêu thích. Hãy viết vì bạn muốn chia sẻ câu chuyện của mình với thế giới.Bạn không cần phải là một nhà văn chuyên nghiệp để viết. Bạn không cần phải có bằng cấp hay được xuất bản trên tạp chí uy tín. Tất cả những gì bạn cần là một cây bút và một tờ giấy, hoặc một máy tính và một trình soạn thảo văn bản.
*
Tôi hy vọng câu chuyện của tôi sẽ truyền cảm hứng cho bạn bắt đầu viết. Tôi hy vọng bạn sẽ chia sẻ câu chuyện của mình với thế giới. Và tôi hy vọng một ngày nào đó, chúng ta sẽ cùng nhau tạo ra một thế giới tràn ngập những câu chuyện tuyệt vời.*
Hãy bắt đầu viết ngay hôm nay. Bạn sẽ không hối tiếc đâu.*
*Cảm ơn bạn đã đọc.*