Quận 12 - Nơi những con hẻm kể chuyện




Tôi nhớ những con hẻm ở Quận 12 một cách da diết. Đó là nơi tôi lớn lên, nơi những ngôi nhà san sát nhau, những hàng quán bình dân và những tiếng nói cười ấm áp. Những con hẻm ấy đã chứng kiến biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời tôi, từ những ngày thơ ấu hồn nhiên đến những năm tháng trưởng thành đầy vất vả.


Có một con hẻm mà tôi đặc biệt yêu thích. Nó dài và sâu hun hút, với những ngôi nhà cũ kĩ nằm san sát nhau. Vào những buổi sáng tinh mơ, con hẻm ngập tràn trong ánh nắng vàng ươm, tiếng chim hót líu lo và mùi thơm ngát của hoa sứ. Tôi thường ngồi ở đầu hẻm, vừa ngắm nhìn khung cảnh vừa hít thở không khí trong lành.


Những người dân sống trong con hẻm đều rất thân thiện và tốt bụng. Họ luôn chào hỏi nhau nồng nhiệt và sẵn sàng giúp đỡ những người xung quanh. Tôi nhớ có một lần, xe tôi bị hỏng ngay giữa hẻm. Tôi không biết phải làm gì thì một bác hàng xóm liền chạy ra hỗ trợ. Bác ấy giúp tôi đẩy xe vào lề đường và còn gọi thợ sửa xe đến tận nơi.


Ngoài những ngôi nhà bình dân, trong con hẻm còn có một ngôi chùa cổ kính. Vào những ngày lễ tết, chùa luôn đông đúc người dân đến viếng hương, cầu bình an. Tiếng chuông chùa ngân vang hòa cùng tiếng tụng kinh trầm bổng, tạo nên một không gian thanh tịnh và an lạc.


Tôi đã từng rời xa Quận 12 một thời gian để lên thành phố học tập và làm việc. Nhưng rồi tôi lại thấy mình nhớ nhung những con hẻm và những người dân nơi đây. Tôi quyết định quay về và sống tại một căn nhà nhỏ trong con hẻm cũ. Mỗi sáng thức dậy, tôi lại được nghe tiếng rao hàng của cô bán xôi, tiếng cười nói của lũ trẻ con và tiếng chim hót líu lo. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc và bình yên khi được sống tại nơi này.


Những con hẻm ở Quận 12 không chỉ là những con đường, mà còn là những nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ của tôi. Đó là nơi tôi đã lớn lên, nơi tôi đã được yêu thương và nơi tôi đã tìm thấy bình yên trong tâm hồn.