Tôi là một trong số 154 người may mắn sống sót trong vụ tai nạn máy bay ở Brazil vào năm 2019. Tôi ngồi ở hàng ghế bên cửa sổ, và tôi nhớ cảnh bên ngoài khi máy bay lao xuống. Rừng xanh rượt đuổi chúng tôi, rồi đột nhiên, mọi thứ tối đen.
Khi tôi tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trong đống đổ nát của máy bay. Tôi bị bao phủ trong các mảnh vỡ và kim loại. Tôi có thể ngửi thấy mùi cháy và nghe thấy tiếng hét của những người khác.
Tôi cố gắng thoát ra ngoài, nhưng xung quanh tôi là một đống hỗn độn. Tôi bị thương ở chân và không thể đi lại. Tôi hoảng loạn, nhưng tôi biết mình phải bình tĩnh.
Tôi bắt đầu bò ra khỏi đống đổ nát. Tôi bò qua các mảnh vỡ và xác chết. Tôi có thể nghe thấy tiếng động cơ vẫn đang chạy ở đâu đó, và tôi biết mình phải ra khỏi đó.
Tôi bò ra khỏi đống đổ nát và thấy mình đang ở giữa rừng. Không có ai xung quanh, và tôi hoàn toàn lạc lối. Tôi không biết mình phải đi đâu hoặc làm thế nào để tìm kiếm sự giúp đỡ.
Tôi lang thang trong rừng trong nhiều ngày. Tôi ăn quả mọng và uống nước từ suối. Tôi ngủ dưới những tán cây và trốn tránh những con thú đói.
Vào ngày thứ ba, tôi nghe thấy tiếng trực thăng. Tôi chạy theo tiếng động và tìm thấy một đội cứu hộ. Tôi được đưa đến bệnh viện và được chăm sóc y tế.
Tôi đã trải qua ba tháng ở bệnh viện. Trong thời gian đó, tôi đã trải qua nhiều cuộc phẫu thuật và vật lý trị liệu. Tôi cũng được điều trị chấn thương tâm lý do vụ tai nạn gây ra.
Bây giờ tôi đã hồi phục hoàn toàn. Tôi biết mình rất may mắn khi được sống sót, và tôi trân trọng cuộc sống hơn bao giờ hết. Tôi sẽ không bao giờ quên những người đã chết trong vụ tai nạn, và tôi hứa sẽ dành cuộc sống của mình để giúp đỡ người khác.