Vào một buổi chiều sầm uất, khi cơn mưa bất chợt ập đến như một lời tuyên chiến của thiên nhiên, bầu trời Hà Nội rực sáng bởi một tia sét kinh hoàng. Tia sét chói lòa như một ngọn giáo khổng lồ, đánh thẳng xuống tòa nhà cao tầng nằm giữa lòng phố. Cả thành phố chìm trong bóng tối và tiếng nổ đinh tai nhức óc vang dội khắp nơi.
Người dân kinh hoàng chạy tán loạn, tìm nơi trú ẩn khỏi cơn phẫn nộ của thiên nhiên. Những chiếc ô vội vã được giương lên, những chiếc xe máy tìm cách len lỏi qua dòng người hốt hoảng để tìm nơi an toàn. Tiếng còi cứu thương hú lên inh ỏi, xé tan bầu không khí hỗn loạn.
Trong căn phòng tối tăm của một chung cư gần đó, tôi đang ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn cơn mưa như trút nước. Tiếng sấm nổ liên tiếp khiến khung cửa sổ rung lên bần bật. Đột nhiên, một tia sáng chói lòa xé ngang màn mưa, tiếp theo là một tiếng nổ dữ dội. Tôi choáng váng và ngã xuống sàn, cảm giác như cả thế giới đang sụp đổ.
Khi tôi sực tỉnh, tôi nhận ra mình đã ngất đi vài phút. Tia sét đã đánh trúng tòa nhà đối diện, chỉ cách căn hộ của tôi vài trăm mét. Một đám khói đen bốc lên nghi ngút, báo hiệu một thảm kịch kinh hoàng đã xảy ra.
Tôi vội vã chạy ra ngoài, mặc cho cơn mưa xối xả. Cảnh tượng trước mắt tôi thật kinh hoàng. Một tòa nhà cao tầng vẫn đứng đó, nhưng đã bị sét phá hủy một phần. Nhiều cửa sổ bị vỡ, những bức tường bị nứt toác. Các mảnh kính vỡ và gạch vụn vương vãi khắp nơi.
Những người dân xung quanh đang tụ tập lại, hoảng hốt và lo lắng. Họ giúp những người bị thương và tìm kiếm người thân mất tích. Tôi cũng cố góp một tay, lấy băng gạc và nước từ căn hộ của mình để sơ cứu cho các nạn nhân.
Trong sự hỗn loạn đó, tôi chợt bắt gặp một người phụ nữ đang ôm chặt đứa con nhỏ trên tay. Đứa trẻ đang khóc nức nở, khuôn mặt đầy sợ hãi. Người phụ nữ trông rất tuyệt vọng, bà không biết phải làm gì giữa cơn bão giông này.
Tôi tiến lại gần và hỏi thăm bà. Bà cho biết bà đang ở nhà trong căn hộ tầng 15 khi tia sét đánh xuống. Máy điều hòa đã làm lệch hướng tia sét, cứu cả gia đình bà khỏi thảm họa. Bà vô cùng biết ơn vì điều kỳ diệu đã xảy ra, nhưng vẫn không khỏi lo lắng cho những người khác đang gặp nạn.
Câu chuyện của người phụ nữ đã khiến tôi suy ngẫm rất nhiều về sức mạnh của thiên nhiên và sự mong manh của cuộc sống. Một khoảnh khắc sơ suất là chúng ta có thể mất đi tất cả những gì mình trân trọng. Tuy nhiên, trong những thời khắc khó khăn nhất, chúng ta vẫn có thể tìm thấy hy vọng và lòng trắc ẩn ở những người xung quanh.
Vào đêm hôm đó, khi cơn bão đã tan và bầu trời trở nên tĩnh lặng, tôi ngồi lại trên ban công, nhìn những ngôi sao đang lấp lánh trên bầu trời. Tôi cảm thấy biết ơn vì mình vẫn còn được sống, và tôi cũng biết rằng mình sẽ không bao giờ quên những gì đã xảy ra vào buổi chiều định mệnh đó.
Cơn bão có thể đã qua, nhưng những bài học mà nó để lại sẽ mãi khắc ghi trong tâm trí tôi. Chúng ta không thể kiểm soát được những gì thiên nhiên mang đến, nhưng chúng ta có thể lựa chọn cách chúng ta phản ứng với nó. Chúng ta có thể hoảng sợ và tuyệt vọng, hoặc chúng ta có thể trở nên mạnh mẽ và đoàn kết, giúp đỡ nhau vượt qua những khó khăn.
Cơn sét đánh xuống Hà Nội đã để lại một vết sẹo không thể phai mờ trong ký ức người dân thành phố. Nhưng nó cũng để lại cho chúng ta một bài học vô giá rằng ngay cả trong những thời khắc đen tối nhất, chúng ta vẫn có thể tìm thấy hy vọng và sức mạnh bên trong bản thân mình.