Nằm thoắt ẩn thoắt hiện ở một xóm nhỏ ven sông Vàm Cỏ Tây, trường Ba Chi là một địa danh kỳ lạ mà nghe đến thôi đã thấy tò mò. Người ta bảo, ngôi trường này khác thường lắm, dạy học thì ít mà trồng cà pháo thì nhiều, lại còn nuôi cả đàn dê đen hiền lành. Đúng là thế thật, bởi vì ngôi trường này không phải là một trường học bình thường, mà là một trang trại độc đáo của ông Ba Chi - một lão nông gần đất xa trời, một nhà giáo về hưu và cũng là người sáng lập ra trường Ba Chi.
Ngày xưa, khi còn làm hiệu trưởng, ông Ba Chi luôn trăn trở về những đứa trẻ nhà nghèo ở vùng quê nghèo. Các em phải lặn lội đi học xa, nhiều em thậm chí phải bỏ học giữa chừng vì hoàn cảnh gia đình khó khăn. Thương các em, ông Ba Chi quyết định về hưu sớm, lấy phần đất nhỏ của mình để dựng lên một ngôi trường đặc biệt, vừa dạy học, vừa cho các em ở lại nội trú hoàn toàn miễn phí.
Ngôi trường nhỏ được dựng lên đơn sơ bằng những vật liệu sẵn có, nhưng ấm áp và đầy tình yêu thương. Học sinh ở trường Ba Chi không chỉ được học chữ, học toán mà còn được học cả những kỹ năng sống cần thiết như làm vườn, chăn nuôi và nấu ăn. Những đứa trẻ nhà nghèo ở vùng quê nghèo được nuôi dưỡng cả về thể chất lẫn tinh thần, lớn lên khỏe mạnh và tự tin.
Tôi từng có dịp đến thăm trường Ba Chi và ngồi trò chuyện với những đứa trẻ nơi đây. Các em đến từ nhiều gia cảnh khác nhau, có em mồ côi cha mẹ, có em gia đình quá nghèo khó. Nhưng ở trường Ba Chi, các em đều được đối xử bình đẳng, được yêu thương và chăm sóc như con cháu trong nhà. Các em được học tập trong một môi trường bình yên, không lo lắng về cơm áo gạo tiền. Đối với các em, trường Ba Chi không chỉ là một ngôi trường, mà còn là một gia đình thứ hai, một nơi để các em được lớn lên, được yêu thương và được nuôi dưỡng những ước mơ.
Tôi còn nhớ câu chuyện về một cô bé tên là Thảo, người đã từng học ở trường Ba Chi. Thảo mồ côi mẹ từ nhỏ, cha lại đi làm xa, Thảo phải ở với bà ngoại già yếu. Cuộc sống khó khăn khiến Thảo phải nghỉ học giữa chừng, ở nhà phụ giúp bà ngoại làm đồng áng. Nhưng rồi, nhờ sự giới thiệu của hàng xóm, Thảo được đến học ở trường Ba Chi. Ở đây, Thảo được ăn học, được chăm sóc tận tình, được thầy Ba Chi động viên, khích lệ. Thảo cố gắng học tập, rồi thi đỗ vào một trường đại học danh tiếng, trở thành một cô giáo giỏi, về quê mở lớp học miễn phí cho trẻ em nghèo.
Câu chuyện của Thảo chỉ là một trong vô vàn những câu chuyện cảm động khác về những đứa trẻ trường Ba Chi. Ngôi trường nhỏ bé này đã trở thành một mái ấm, một điểm tựa cho những đứa trẻ bất hạnh, giúp các em vượt qua khó khăn, thực hiện những ước mơ của mình.
Ngoài việc dạy học và nuôi trẻ, trường Ba Chi còn nổi tiếng với những luống cà pháo bạt ngàn. Ông Ba Chi bảo, ông trồng cà pháo là để phục vụ cho nhu cầu học tập của học sinh. Cà pháo được dùng để làm thí nghiệm trong các giờ học khoa học, được dùng để chế biến thành nhiều món ăn ngon trong các giờ học nấu ăn. Hơn nữa, việc trồng cà pháo còn giúp các em học sinh rèn luyện tính kiên trì, chịu khó và biết trân trọng những thành quả lao động của mình.
Những luống cà pháo ở trường Ba Chi không chỉ xanh tốt mà còn cho trái sai trĩu cành. Học sinh trong trường thường nô nức giúp ông Ba Chi chăm sóc những luống cà pháo, từ việc tưới nước, bón phân đến việc bắt sâu. Các em được ông Ba Chi dạy cách quan sát sự sinh trưởng của cây cà pháo, cách phòng trừ sâu bệnh và cách thu hoạch cà pháo sao cho năng suất nhất.
Cứ mỗi mùa cà pháo đến, trường Ba Chi lại tổ chức một lễ hội cà pháo vui nhộn. Các em học sinh được tham gia vào nhiều trò chơi dân gian như bịt mắt bắt dê, kéo co, nhảy dây. Sau đó, các em cùng nhau thưởng thức những món ăn ngon được chế biến từ cà pháo như cà pháo xào, cà pháo kho, cà pháo muối. Không khí lễ hội vui tươi và ấm áp, khiến cho ngôi trường nhỏ bé trở nên rộn ràng, nhộn nhịp.
Những luống cà pháo ở trường Ba Chi không chỉ là nguồn thực phẩm quý giá mà còn là biểu tượng của tình yêu thương, sự sẻ chia và sự đoàn kết. Học sinh ở trường Ba Chi lớn lên trong một môi trường ngập tràn tiếng cười và tình yêu thương, các em được nuôi dưỡng những ước mơ lớn và được trang bị những kỹ năng cần thiết để thực hiện những ước mơ đó.
Được học ở trường Ba Chi là một may mắn và một niềm hạnh phúc đối với những đứa trẻ nghèo ở vùng quê nghèo. Ngôi trường này không chỉ dạy các em kiến thức mà còn dạy các em những bài học quý giá về cuộc sống. Các em học cách sống tự lập, tự chăm sóc bản thân và biết giúp đỡ người khác. Các em được nuôi dưỡng những giá trị tốt đẹp như lòng biết ơn, sự nhẫn nại và tình yêu thương. Học ở trường Ba Chi, các em không chỉ học chữ, mà còn học cách làm người.
Trường Ba Chi, một ngôi trường đặc biệtTrường Ba Chi là một ngôi trường đặc biệt, một mô hình giáo dục sáng tạo và đầy tính nhân văn. Ngôi trường này là kết quả của tình yêu thương, sự nhiệt huyết và sự tận tụy của ông Ba Chi - một lão nông, một nhà giáo về hưu, một tấm lòng nhân hậu luôn đau đáu với những đứa trẻ nghèo vùng quê nghèo. Ở trường Ba Chi, các em không chỉ được học chữ, mà còn được nuôi dưỡng những ước mơ, được trang bị những kỹ năng sống cần thiết để có thể tự tin bước vào cuộc đời.
Trường Ba Chi là một ngôi trường nhỏ, nhưng tình yêu thương ở đây thì lớn vô cùng. Ngôi trường này giống như một gia đình, nơi các em học sinh được yêu thương, được chăm sóc và được nuôi dưỡng những ước mơ. Trường Ba Chi là một ngôi trường đặc biệt, một tấm gương sáng về tình yêu thương, sự đoàn kết và sự sẻ chia.
"Trường Ba Chi của tôi,
Những luống cà pháo xanh,
Những đứa trẻ hồn nhiên,
Ước mơ bay thật xa."
(Thơ: Nguyễn Văn Chiến)