Trạm Cứu Hộ Trái Tim Tập 31: Bão Táp Đến Gần




Bạn có nhớ tình tiết hồi hộp ở cuối tập trước không? Khi Hee-soo nhận được tin nhắn bí ẩn từ một người ẩn danh, rằng Soo-myung đang gặp nguy hiểm? Vâng, tập này bắt đầu ngay từ khoảnh khắc đó.
Soo-myung đang ở trong tình trạng nguy kịch. Anh ấy đã bị thương nặng và đang nằm bất động giữa cơn bão tuyết dữ dội. Trời lạnh khủng khiếp, tuyết rơi dày đặc, cản trở tầm nhìn. Hee-soo đang tuyệt vọng tìm kiếm Soo-myung, nhưng cô không thể tìm thấy anh ấy ở đâu. Cô gọi cho anh ấy nhưng điện thoại anh ấy đã tắt.
Khi cô ấy chuẩn bị bỏ cuộc, cô ấy bỗng nghe thấy tiếng cầu cứu yếu ớt. Cô chạy về phía tiếng kêu cứu và thấy Soo-myung nằm dưới một đống đổ nát. Anh ấy bị thương nặng, nhưng anh ấy vẫn còn sống. Hee-soo dùng hết sức để kéo anh ấy ra khỏi đống đổ nát và đưa anh ấy đến nơi an toàn.
Nhưng cơn bão chỉ mới bắt đầu. Soo-myung cần được đưa đến bệnh viện ngay lập tức, nhưng các con đường đều bị chặn bởi tuyết. Hee-soo biết rằng cô phải hành động nhanh chóng. Cô chạy về xe và lái xe đưa Soo-myung đến bệnh viện.
Trong suốt hành trình, họ gặp phải nhiều khó khăn. Đường trơn trượt, gió thổi dữ dội, và tuyết rơi dày đặc. Nhưng Hee-soo không bỏ cuộc. Cô lái xe qua cơn bão, quyết tâm đưa Soo-myung đến nơi an toàn.
Cuối cùng, họ cũng đến bệnh viện. Soo-myung được đưa vào phòng cấp cứu và Hee-soo vẫn chờ đợi tin tức về anh ấy. Cô ấy rất lo lắng, nhưng cô ấy biết rằng cô ấy không thể ở lại đó mãi mãi. Cô ấy phải quay lại trạm cứu hộ và tiếp tục công việc của mình.
Khi cô ấy ra khỏi bệnh viện, cô ấy nhìn thấy một chiếc xe cứu thương khác đang đi vào. Cô ấy nhận ra rằng đó là chiếc xe chở Choong-ho. Anh ấy đã bị thương trong cùng một vụ tai nạn như Soo-myung. Hee-soo chạy đến chiếc xe cứu thương và hỏi Choong-ho anh ấy có ổn không.
Choong-ho nhìn cô ấy và mỉm cười. "Tôi không sao", anh nói. "Cảm ơn cô."
Hee-soo mỉm cười đáp trả. "Tôi rất mừng vì anh vẫn ổn", cô nói.
Hee-soo nhìn theo khi chiếc xe cứu thương của Choong-ho rời đi. Cô ấy biết rằng cô ấy sẽ không bao giờ quên đêm nay. Cô ấy đã cứu được hai mạng người, và cô ấy cảm thấy vô cùng biết ơn vì đã có cơ hội làm điều đó.