Mẹ tôi, một người phụ nữ giản dị, luôn thích hoa hồng. Bà nâng niu từng bông hoa như một bảo vật quý giá, dành nhiều thời gian để chăm sóc và chiêm ngưỡng. Tôi từng rất tò mò về lý do tại sao mẹ lại thích hoa hồng đến vậy. Và rồi, một ngày nọ, mẹ đã kể cho tôi nghe câu chuyện về loài hoa này.
Bà nói rằng, ngày xưa, khi bà còn là một cô gái trẻ, bà đã gặp bố tôi. Lúc đó, bố là một chàng trai nghèo nhưng rất hiền lành, tốt bụng. Bố không có gì để tặng bà ngoài những bông hồng dại mọc ven đường. Tuy nhiên, những bông hồng ấy lại chứa đựng cả tấm lòng và tình cảm chân thành của bố. Mẹ tôi rất trân trọng món quà đó và từ đó, bà bắt đầu yêu thích loài hoa này.
Sau khi kết hôn, bố vẫn thường tặng mẹ hoa hồng vào những dịp đặc biệt. Mỗi bông hoa đều mang theo một ý nghĩa khác nhau. Có khi là lời xin lỗi, có khi là lời cảm ơn, có khi chỉ đơn giản là muốn bày tỏ tình yêu. Những bông hoa hồng trở thành sợi dây gắn kết giữa bố mẹ tôi, giúp họ vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Khi tôi được sinh ra, mẹ tôi tiếp tục truyền tình yêu hoa hồng cho tôi. Bà dạy tôi cách chăm sóc, cắt tỉa và tạo dáng cho những bông hoa. Tôi nhớ có lần, tôi vô tình làm vỡ một cành hồng mà mẹ rất yêu thích. Mẹ không hề trách mắng tôi mà chỉ nhẹ nhàng dỗ dành: "Không sao đâu con, rồi mẹ sẽ ghép lại thôi." Và thật kỳ diệu, cành hồng ấy đã hồi sinh và nở hoa rực rỡ hơn trước.
Bây giờ, mẹ tôi đã già rồi, sức khỏe không còn tốt như trước. Nhưng bà vẫn dành thời gian chăm sóc vườn hồng của mình. Những bông hoa hồng rực rỡ như tô điểm thêm cho cuộc sống của bà. Tôi biết rằng, hoa hồng không chỉ là một loài hoa mà còn là cả một phần tuổi trẻ, tình yêu và những kỷ niệm quý giá của mẹ.
Tôi cũng bắt đầu yêu thích hoa hồng. Mỗi khi nhìn thấy một bông hồng đẹp, tôi lại nghĩ đến mẹ. Tôi sẽ tiếp tục trân trọng và chăm sóc loài hoa này, để nó mãi mãi là biểu tượng cho tình yêu vô bờ bến mà mẹ dành cho tôi.